Đến Thụy Lệ, L hưng phấn nhất - - hộ chiếu của anh làm một năm, còn chưa có cơ hội xuất ngoại, lần này đến nơi này còn không hảo hảo cảm thụ một chút tình cảm nước ngoài? Đáng tiếc là, chúng ta không thể ra khỏi nước, bởi vì Myanmar đang chiến tranh, thủ tục rất phiền phức.
Trung Quốc và nước ngoài cách nhau bao xa? Chúng ta thường cho rằng đó là "cách trùng dương", đó là chúng ta tưởng tượng nước ngoài là Mỹ, Anh, thực ra đôi khi rất gần: chỉ kém hai bước.
Tại chỗ giao nhau giữa biên giới Thụy Lệ Vân Nam và Mi - an - ma, nhân dân Mi - an - ma đến Thụy Lệ, giống như từ phòng ngủ đi tới đại sảnh gần như vậy, ở giữa chỉ cách một phòng tuyến biên giới. Tại nơi này, cách cửa khẩu Thụy Lệ, Trung Quốc, chúng tôi nhìn thấy cung điện Mi - an - ma cách cửa khẩu Thụy Lệ, đối diện 10 mét, nhưng không có duyên đi vào: Lúc đó Mi - an - ma đang chiến đấu ở vùng đất Tiểu Phạm, xuất nhập quan rất phiền phức, nhưng ở biên giới Trung Quốc - Mi - an - ma lại rất yên tĩnh.
Biên niên sử L:
Chúng tôi không qua được, liền bơi qua biên giới hai vòng, ở ven đường lần đầu tiên gặp được nhân yêu: hai nam nhân so với nữ nhân còn nữ nhân hơn.
Bọn họ lớn lên rất cao, dáng người tuyệt vời! Tôi không nhịn được hoan hô, rất nhiều du khách cũng tranh nhau chụp ảnh với họ.
Q gặp lại tôi nhìn đến mắt trợn thẳng, xoay mặt qua hỏi: Tôi đẹp hay là nhân yêu đẹp?
Ta chớp chớp mắt nói: Ở một thời điểm nào đó, nhân yêu đẹp hơn ngươi.
Q Sương như bị đánh, cúi đầu tỏ vẻ chán nản.
Ta cho rằng ta đả kích tới nàng, thật không ngờ tiểu nữ tử này đầu óc chuyển nhanh như vậy. Trong nháy mắt cô cúi đầu tự hỏi một vấn đề như thế này: Tôi nên trừng phạt L vì không biết nói, hay là cổ vũ anh nói thật?
Hai giây đồng hồ công phu, nàng hạ quyết tâm: Một cái không rơi.
Q một lần nữa vặn đầu tôi lại, hôn lên mặt tôi một cái, tiếp theo hung hăng cắn một cái.
Một trận đau đớn từ tế bào thần kinh truyền đến, ta kêu to: A a! ◎¥%※ (Đây là lời mắng cá nhân tôi giấu kín, trong nhóm bạn bè chưa từng có ai học qua.)
Người mua hàng Myanmar
Khoảng cách hai bước biên giới Trung Quốc - Myanmar coi như là xa, chúng tôi thấy được biên giới gần hơn trong bản Thái: chưa tới nửa thước. Đây chính là bản Đại Đẳng gọi là bản Thái - bản được gọi là bản Nhất Trại hai nước. Bản Đại Đẳng Hô Thái bị biên giới chia làm hai nửa, một nửa ở Trung Quốc, một nửa ở Myanmar, người thân cùng một bản, có thể một số sống ở Myanmar, một số sống ở Trung Quốc, mà biên giới chỉ là một tấm bia giới cao một mét, dày nửa thước, trên đó viết: Trung Quốc 1980.
L tò mò vượt qua cột mốc non nửa bước, quay đầu lại đắc ý nói với tôi: "Ha ha, tôi xuất ngoại rồi!" còn chưa vui xong, chợt nghe thấy trong phòng bên cạnh truyền ra một tiếng Myanmar hung dữ, mục tiêu hướng về phía chúng tôi. Chúng tôi không hiểu, nhưng chúng tôi biết rằng những người lính Miến Điện trong phòng đang la hét chúng tôi. L vội quay lại. Không nghĩ tới một bước nhỏ như vậy, lại có phản ứng lớn như vậy.
Vào bản Thái, phát hiện bản này chằng chịt trong bụi cỏ, cỏ cao hơn một mét, ở giữa mở ra những con đường nhỏ ngổn ngang thông tới các hộ gia đình, đứng ở bên ngoài bản nhìn vào bên trong, thật đúng là nhìn không ra bên trong có phòng ở. Vào bản, mới phát hiện nhà dân bản Thái được làm bằng trúc, chia làm hai tầng, dùng cầu thang nối liền, thân nhà tương đối khổng lồ, bên ngoài bình thường có giếng nước của mình, bên cạnh còn trồng không ít cây mai, mơ xanh mướt kết đầy một cây. Đống củi gần nhà, phía trước có một khoảng đất trống lớn, dùng để phơi quần áo và thức ăn. Vườn rau bám vào phía sau, sinh trưởng bừng bừng sức sống.